₫xôi lạc 365
xôi lạc 365- Cá dù nhiều nhưng không phải ngày nào người đi bắt cũng gặp được may mắn. Nhớ có lần chúng tôi đang lênh đênh giữa dòng nước mênh mông thì tận góc trời luồng gió lạnh cứ ào ào kéo đến, chiếc xuồng bé nhỏ dập dềnh nhanh chóng bị đánh bạt sang hướng khác. Mây đen phủ đầy trời, đêm đã tối lại càng trở nên đáng sợ hơn. Má lo lắng nói: “Mưa lớn sắp tới rồi, bủa câu mau mau còn về con ơi!”. Tôi cố gắng giữ chiếc xuồng ổn định để má giăng câu nhưng sức người không địch lại nổi với trời, gió to khiến cho xuồng cứ quay vòng vòng một chỗ. Má khoác vội tấm áo nilon đã rách tả tơi cho tôi rồi nhảy ngay xuống làn nước lạnh thấu tim, hai hàm răng vô thức va cầm cập vào nhau. Gió gầm gào vô tình không ngớt, nước sâu ngập đến ngang thắt lưng, có chỗ dâng lên đến cả đầu nên má phải bám chặt men theo xuồng qua những đoạn sâu ấy. Mưa đã bắt đầu xuất hiện, lộp độp rơi vào tấm áo nilon mỏng manh, đau rát cả đôi má bầu bĩnh. Ngay tắp lự mưa đã trút xuống ào ào như chực nuốt chìm con xuồng nhỏ bé. Má vừa nhanh chóng tát nước dâng lên trong xuồng vừa nghiêng thau lưỡi câu ra ngoài để thả cho hết. Vài giờ đồng hồ trôi qua, trời đã ngớt mưa và số câu cũng đã bủa xong. Tháo dây ra khỏi lưng, má cắm dằm buộc dây xuồng rồi vuốt chặt ống quần, tay áo cho ráo bớt nước. Nhìn sang chiếc đèn dầu chẳng hay vì gió to đã tắt ngấm từ lúc nào…
xôi lạc 365- Cá dù nhiều nhưng không phải ngày nào người đi bắt cũng gặp được may mắn. Nhớ có lần chúng tôi đang lênh đênh giữa dòng nước mênh mông thì tận góc trời luồng gió lạnh cứ ào ào kéo đến, chiếc xuồng bé nhỏ dập dềnh nhanh chóng bị đánh bạt sang hướng khác. Mây đen phủ đầy trời, đêm đã tối lại càng trở nên đáng sợ hơn. Má lo lắng nói: “Mưa lớn sắp tới rồi, bủa câu mau mau còn về con ơi!”. Tôi cố gắng giữ chiếc xuồng ổn định để má giăng câu nhưng sức người không địch lại nổi với trời, gió to khiến cho xuồng cứ quay vòng vòng một chỗ. Má khoác vội tấm áo nilon đã rách tả tơi cho tôi rồi nhảy ngay xuống làn nước lạnh thấu tim, hai hàm răng vô thức va cầm cập vào nhau. Gió gầm gào vô tình không ngớt, nước sâu ngập đến ngang thắt lưng, có chỗ dâng lên đến cả đầu nên má phải bám chặt men theo xuồng qua những đoạn sâu ấy. Mưa đã bắt đầu xuất hiện, lộp độp rơi vào tấm áo nilon mỏng manh, đau rát cả đôi má bầu bĩnh. Ngay tắp lự mưa đã trút xuống ào ào như chực nuốt chìm con xuồng nhỏ bé. Má vừa nhanh chóng tát nước dâng lên trong xuồng vừa nghiêng thau lưỡi câu ra ngoài để thả cho hết. Vài giờ đồng hồ trôi qua, trời đã ngớt mưa và số câu cũng đã bủa xong. Tháo dây ra khỏi lưng, má cắm dằm buộc dây xuồng rồi vuốt chặt ống quần, tay áo cho ráo bớt nước. Nhìn sang chiếc đèn dầu chẳng hay vì gió to đã tắt ngấm từ lúc nào…